Have any Questions?

0904615855

LÀNG

PMC > Peoples > LÀNG
LÀNG

LÀNG

Quê hương là chùm khế ngọt

Cho con trèo hái mỗi ngày

Quê hương là đường đi học

Con về rợp bướm vàng bay

Quê hương là con diều biếc

Tuổi thơ con thả trên đồng…

Quê hương nếu ai không nhớ

Sẽ không lớn nổi thành người…

Quê hương, hai tiếng bình dị mà sao rất đỗi thân thương đến như vậy! Tôi không có cái may mắn như nhiều người là có quê hương, có chốn để mong tìm về nhưng bù lại, tôi lại được quen chị, vừa là nhân viên nhưng cũng là một người thân ở góc độ nào đó của chị và cũng từ đó, tôi cũng có quê.

Quê chị như bao vùng quê nông thôn khác trên dải đất hình chữ S này. Quê chị gắn với những ngôi nhà ngói năm gian, có rất nhiều cửa sổ và xung quanh là vườn cây xanh tốt, phía trước nhà là vườn rau đủ loại.

Quê chị, cứ đến buổi xế chiều lại râm ran tiếng ếch nhái kêu, tiếng bò bê về chuồng hay tiếng chó sủa văng vẳng ở góc đường nào đó.

Quê chị, vẫn giữ được cái nếp của chợ quê, mọi thứ được để ở trong thúng, trong rổ hay trong thau, chẳng kệ hay tủ như siêu thị ở thành phố. Rau được cột thành từng mớ, cá còn bơi trong thau rất thích mắt…

Chị kể, quê chị nghèo lắm. Mà nó nghèo thật. Dường cái lam lũ, vất vả đã ăn vào máu và tính chắt chiu cần kiệm đã ngấm vào tim từng con người nơi đây. Ở cái vùng đất ấy, cái nghèo, cái đói, cái mưu sinh khi đó luôn ám ảnh không chỉ người lớn mà cả trẻ con. Ngay từ khi còn nhỏ lắm, cái học, cái chữ ở đây không quan trọng, bởi vì đi học thì lấy ai đi làm lấy đâu lao động để lo cái ăn? Vậy là chị vùng vẫy vượt thoát quê nghèo bằng nỗ lực học hành và mồ hôi của cha mẹ từng ngày bên bến sông. Chị như chim tung cánh, thỏa nguyện ước mong vươn tới vùng trời xa.

Thỏa lòng mơ ước, chị ngày một thành công trên con đường công danh, sự nghiệp. Thế nhưng cái chất quê của chị không vì thế mà mất đi. Dù là người đứng đầu một dự án, chị vẫn dành thời gian thăm hỏi, động viên tất cả mọi người chứ chẳng hề xa lánh, khách sáo. Những chuyến về thăm quê, chị vẫn thường tự chọn mua vài thứ quà quê làm quà cho anh em cơ quan như tìm lại một phần ký ức tuổi thơ.

Tôi biết tuổi thơ chị đã qua, những ngày cơ cực đã khép lại nhưng chị không quên làn nước sông trong lành, những cơn gió sông mát lạnh, những bữa cơm đạm bạc với con cá, con tôm cha mẹ đánh bắt được. Có lẽ, quê hương nếu ai không nhớ/ Sẽ không lớn nổi thành người…

Chị ra đi từ làng nhưng lòng vẫn ở lại làng.

Công ty CP Quản lý & Khai thác Toà nhà PMC
57 Huỳnh Thúc Kháng, Q. Đống Đa, Hà Nội.
Tel: (+84) 24 3773 8686
Fax: (+84) 24 3773 7777
Website: https://pmcweb.vn
Email: pmc(at)vnpt(dot)vn

PMC © 2012 - 2018. All rights reserved.

DMCA.com Protection Status

Get In Touch

Latest Posts