CỦ KHOAI TỪ TUỔI THƠ
Những kỉ niệm tuổi thơ của tôi gắn tiền với tàu lá chuối, khoai từ luộc… rất đỗi thân quen. Khoai từ thường được thu hoạch vào dịp giáp tết, cuối Chạp. Ấy là lúc mùa mưa đi qua. Đất bắt đầu ráo. Trong cái lạnh hanh hao khô nẻ, những vầng khoai tết – cả lá, cả dây – bắt đầu vàng đi, lụi xuống, người trồng khoai biết ngay khoai đã đến cữ thu hoạch. Lúc này chẳng cần phải lựa, củ nào cũng ngon, cũng bùi, không có củ nào lượng sượng. Ngay trong ngày thu hoạch đầu tiên là mẹ chọn và luộc một nồi khoai từ để đãi cả nhà. Mấy anh em chúng tôi lại quây quần bên rổ khoai từ nóng hổi xuýt xoa khen củ này ngon, củ này bở. Khoai từ luộc chín thơm mùi đặc trưng và chỉ cần chấm một chút đường cát vậy là đủ ngon rồi. Hôm nào có khách tới thăm, sẵn có “cây nhà lá vườn” thì mẹ lại nấu canh khoai từ. Khoai từ còn được dùng nấu canh, phổ biến với xương, thịt. Mùa khoai từ, một tuần nhà tôi có đến hai bữa canh khoai từ. Nhưng canh khoai từ ngon nhất là nấu với tôm tươi. Khoai gọt vỏ, rửa sạch, cắt đôi. Tôm chao qua mỡ, hành phi cho thấm, rồi đổ nước vào. Nước sôi bỏ khoai từ vào, cho sôi vài dạo, miếng khoai mềm rục rồi nêm nếm, bắc xuống bỏ hành ngò. Đơn giản vậy thôi mà ngon vô cùng. Và suốt mùa đông chúng tôi tha hồ được ăn đủ món chế biến từ khoai từ, khi thì bà đem luộc, khi thì mẹ nấu canh, hôm mẹ đổi tông nấu chè. Trưa ăn canh khoai từ no căng rốn, nhưng xế dậy có củ khoai từ chấm đường cát vẫn cứ ngon. Là người có xu hướng hoài cổ, sống giữa phố xá rộn ràng, mỗi khi đi chợ bắt gặp những món ăn đậm chất “quê” như khoai từ, khoai lang những người ở quê mang lên bán, tôi thường mua để thưởng thức và hồi ức. Bất chợt nhớ hình ảnh cả nhà ngồi quây quần bên rổ khoai từ rừng nóng hổi, vừa ăn vừa chuyện trò vui vẻ. Ký ức năm tháng tuổi thơ ùa về vẫn còn như nguyên vẹn…