BÌNH YÊN CHỐN QUÊ NHÀ
Thế giới rộng lớn với biết bao nơi khám phá, nhưng có một chốn bình yên cất giấu tình yêu thương vô biên, sự bao dung hết mực mang tên “quê nhà”. Trong tâm hồn mỗi người, quê nhà là nơi dung dưỡng tâm hồn và lưu giữ những khoảnh khắc vui buồn, hạnh phúc. Đó là nơi ta cất tiếng khóc chào đời, là nơi ta chập chững những bước đi đầu tiên, là nơi ta bi bô tập nói, là nơi cho ta lớn khôn cùng những kỉ niệm… Bình yên biết bao khi mỗi sớm thức dậy thay vì âm thanh khô khốc, cứng nhắc của tiếng chuông báo thức là tiếng gà gáy sáng cùng mùi khói nồng đượm của rơm, củi. Đó là cảm giác thức giấc khi giọt sương còn đọng trên lá, một mình pha ly trà nóng ngồi nhâm nhi đón bình minh lên. Cảm giác không gian xung quanh dường như đang dừng lại nhường chỗ cho sự chuyển động của ánh nắng ban mai. Quê nhà – nơi có những buổi chợ phiên với nguồn thực phẩm tươi sống. Tôm, cá vừa mới đánh bắt được đang còn nhảy tung tóe trong nước. Những bó rau, quả cà được mấy dì hái trong vườn nhà từ sớm cho kịp buổi chợ. Quê nhà, nơi có những rặng tre làng tỏa bóng mát, nơi có những con kênh đầy tiếng vui cười của một thời bắt ốc mò cua. Quê hương là cánh đồng tinh khôi trong nắng sớm, là những buổi hẹn hòcủa đám trẻ chăn trâu, là nơi dưới nắng hè oi ả, tìm bóng mát để cùng chơi chắt, chơi ô, là những con đường đến trường trắng màu áo học trò… Là cánh diều tung bay trong nắng gió, những cánh diều tuổi thơ, những cánh diều chở bao ước mơ của con trẻ lên bầu trời cao vợi, chở cả chúng tôi đến một vùng đất mới, lạ và xa xôi. Để rồi một ngày, khi quá mệt mỏi với cuộc sống, với những lo toan chồng chất, quê nhà cùng những người thân yêu lại dang rộng vòng tay chào đón mỗi khi ta trở về, trút bỏ hêt mọi ưu phiền với tình yêu thương kì diệu.