LUỐNG RAU MẸ TRỒNG – Câu chuyện của Ms. Nguyễn Thị Thu Ngân
———————————————-
Quanh năm, mẹ tôi làm vườn. Từ khi có tuổi mẹ chẳng muốn đi đâu xa, chỉ quanh quẩn ở nhà làm bạn với cây cối trong vườn. Mà mấy luống rau mẹ trồng là người bạn thân thiết nhất.
Mùa nào rau ấy, mẹ trồng chủ yếu để ăn và gửi cho chúng tôi, phần còn lại đem chợ bán. Chỉ có hơn một sào vườn mà chúng tôi chẳng mấy khi phải đi mua rau. Còn mẹ cứ thêm đồng ra đồng vào nhờ luống rau mà bà lại thấy thích. Công việc tay chân, mẹ làm cần mẫn từ sáng sớm đến chiều muộn mà chẳng thấy mệt. Những luống rau đều đặn nào là mồng tơi, rau cải, rau ngót, … mùa nào thức ấy, chẳng lúc nào ngớt xanh và mơn mởn.
Cứ thế, những luống rau cùng nhau phủ một màu xanh non trông thích lắm. Tôi cứ chăm chăm nhìn mãi mấy luống rau diếp, xà lách và cả đám rau mùi thơm. Hái loại rau này hái ăn mà chấm với nước cà chua sốt cá hay thịt lợn rắc gia vị tiêu, hành thì ngon ơi là ngon lại hợp khẩu vị mới cực kỳ trong bữa cơm tối.
Tính mẹ cẩn thận. Mẹ gieo hạt một đám khoảng một vuông đất thôi chứ không nhiều. Khoảng một tuần chăm sóc là cây được cứng cáp để trồng ra luống. Thời gian cây còn chưa mọc, mẹ gieo hạt xuống rồi phủ lớp rơm mục lên mặt luống để tưới nước giữ ẩm tránh mưa rả rích nhiều ngày cây con không mọc được, không khéo đất lại chai lì. Ba ngày sau, mẹ mở lớp rơm ra, cây đã mọc chồi non mỡ màng đầy sức sống.
Mùa hè chang chang nắng, mẹ phải dậy từ sớm để gánh nước tưới. Mẹ lo cho luống rau còn hơn cả sức khỏe. Đôi vai của mẹ đã chai từ lâu, đôi quang thùng gánh nước cũng theo mẹ mấy chục năm trời. Cái đòn gánh cong cong ấy đã hằn sâu nỗi vất vả tảo tần của mẹ. Mảnh vườn rau như đứa trẻ trong tay già yếu của mẹ tôi. Mẹ chăm bẵm, vỗ về, bồi bổ cho nó nào rơm nào rạ, nào nước giếng nào mùn tro. Mẹ vui khi nó vươn chồi nảy lá, ra hoa kết quả.
Nhiều lần về thăm thấy mẹ già hơn gầy hơn nên nhiều lần bảo mẹ nghỉ ngơi, trồng 1 – 2 luống để ăn thôi mà mẹ chẳng nghe. Bởi làm vườn là niềm vui tuổi già của mẹ, là cách để mẹ trò chuyện với đất đai, cây cối, với mỗi nắng sớm chiều mưa. Tính mẹ là thế, mẹ không ưa ngồi nhàn một chỗ, mà không động chân động tay là mẹ thấy khó chịu. Vườn rau cũng thương mẹ mà bao năm nay là thú vui là nguồn cung cấp rau xanh cho cả nhà.