NIỀM ĐAM MÊ TỪ NHỮNG TRANG GIẤY
Trong đời sống tinh thần của mỗi chúng ta, sách đóng vai trò rất quan trọng: là chiếc chìa khóa vạn năng mở cửa kho tàng trí tuệ và tâm hồn con người; là người thầy thắp sáng trong ta nguồn tri thức vô biên, là người bạn đồng hành cùng ta khám phá những chân trời mới. Cuốn sách đầu tiên mở ra trong tôi thế giới kì diệu của sách là truyện tranh thiếu nhi nổi tiếng Đôrêmon. Thực ra cuốn sách “thần kì” đó cũng không phải của tôi, mà là sở hữu chung của bốn đứa trẻ hàng xóm góp tiền mua chung. Chúng tôi truyền tay nhau đọc và cứ đọc ngấu đọc nghiến, đọc đi đọc lại đến thuộc lòng cả tập truyện như thể chúng sắp tuyệt chủng vậy. Mỗi trang sách như mở ra trong tôi thế giới kì ảo xung quanh mà mỗi đồ vật, hiện tượng đều có suy nghĩ, tình cảm, tâm hồn; biết yêu thương, hờn giận, vui buồn; có ước mơ, hy vọng và sống thủy chung tình nghĩa… Từ đó, sách là người bạn đồng hành thân thiết trong suốt tuổi thơ và tuổi hoa niên của tôi. Hồi đó, sách rất hiếm nên không thể lựa chọn sách theo sở thích như bây giờ, nên tôi đọc tất cả những cuốn sách đến tay mình: truyện thiếu nhi, truyện ngắn, tiểu thuyết, kịch, lịch sử, triết học, thơ, hồi kí, cổ tích, thần thoại… Sau này, khi đã có điều kiện để lựa chọn sách theo sở thích, niềm đam mê sách của tôi dành trọn cho thể loại sách văn học. Những “Đội thiếu niên tình báo Bát sắt”, “Đội thiếu niên du kích Đình Bảng”, “Dế mèn phiêu lưu kí”, “Đất rừng phương Nam”, rồi “Không gia đình”, “Đôn-ki-hô-tê”, “Những người khốn khổ”, “Thần thoại Hy Lạp”, “Truyện cổ Grim”, “Hai vạn dặm dưới biển”, “Tiếng gọi nơi hoang dã”… đã mở rộng thế giới nhận thức và tâm hồn của tôi, giúp cho tôi có được những cuộc phiêu lưu hồi hộp và kì thú. Tôi như được nếm trải nhiều cuộc sống khác nhau, cuộc sống của một nô lệ La Mã khốn khổ mà đầy khát vọng tự do trong “Quo Vadis” hay cuộc sống của người da đỏ châu Mĩ trong “Người Mohicans cuối cùng”… Mỗi khi kiếm được một quyển sách hay tôi khổ sở vì hai cảm xúc mãnh liệt thôi thúc vừa muốn đọc một mạch đến chữ cuối cùng cho thỏa trí tò mò vừa muốn để dành mỗi hôm đọc vài trang như trẻ con dành dụm đồ ăn ngon không nỡ ăn hết một lúc. Có thể nói tất cả những gì có được trong cuộc sống và nghề nghiệp của tôi là từ sách. Lập nghiệp rồi lập gia đình. Các guồng xoáy của cuộc sống khiến thời gian tôi dành cho sách không còn được nhiều như xưa. Thay vào đó là những lo toan, bận rộn, mệt mỏi và sự ước ao chỉ cần có thời gian để ngủ thoả thích chứ chưa thể nghĩ làm gì đó xa xỉ hơn và thói quen đọc sách dường như đã bị lãng quên trong tâm trí của tôi vậy. Thế rồi một hôm đi ngang qua hội sách, dường như những ký ức trong tôi về những tác phẩm kinh điển, những mẩu truyện cười, những trang tiểu thuyết bỗng hiện về. Trời ơi, tôi thèm đọc sách, thèm cái cảm giác trên ngón tay khi lật giở từng trang sách, nghe âm thanh sột xoạt và cảm nhận mùi giấy mới… Niềm đam mê của tôi đã trở lại một cách mãnh liệt. Tôi sẽ tự thưởng cho mình một cuốn sách nào đó, nhân cái dịp đặc biệt này./.